Saturday, June 28, 2025
HomeNewsTôi vừa tròn 20, cao 1m8 quyết cưới vợ 60 dù cả...

Tôi vừa tròn 20, cao 1m8 quyết cưới vợ 60 dù cả họ phản đối, đêm tân hôn vợ đặt vào tay tôi 3 quyển sổ đỏ cùng với chìa khóa chiếc xe xe porsche 6 tỷ, nhưng lúc vừa v/é/n á/o cô ấy lên thì…

Tôi vừa tròn 20, cao 1m8 quyết cưới vợ 60 dù cả họ phản đối, đêm tân hôn vợ đặt vào tay tôi 3 quyển sổ đỏ cùng với chìa khóa chiếc xe xe porsche 6 tỷ, nhưng lúc vừa v/é/n á/o cô ấy lên thì…

Tôi là Phong, vừa tròn 20 tuổi, cao 1m80, ngoại hình sáng sủa, đang là sinh viên năm hai tại một trường đại học ở Hà Nội. Cuộc sống của tôi vốn bình thường, cho đến khi tôi gặp bà Hạnh – một người phụ nữ 60 tuổi, giàu có, từng là chủ một chuỗi nhà hàng lớn nhưng đã nghỉ hưu.

Chúng tôi gặp nhau tình cờ tại một buổi từ thiện mà tôi tham gia cùng câu lạc bộ trường. Bà Hạnh, với phong thái điềm tĩnh, ánh mắt sắc sảo nhưng ấm áp, đã khiến tôi ấn tượng ngay từ đầu.

Dù chênh lệch tuổi tác đến 40 năm, tôi và bà Hạnh nhanh chóng trở nên thân thiết. Bà kể về cuộc đời mình: từng có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, không con cái, và dành cả đời để xây dựng sự nghiệp. Tôi bị cuốn hút bởi sự thông minh, từng trải, và cả nỗi cô đơn mà bà giấu sau nụ cười.

Chỉ sau ba tháng, tôi quyết định cầu hôn bà. “Em không quan tâm tuổi tác, em chỉ biết em muốn ở bên chị,” tôi nói, quỳ trước mặt bà trong một buổi tối mưa.

Cả họ nhà tôi phản đối kịch liệ/t. Bố mẹ tôi mắng tôi điê//n rồ, nói rằng tôi bị bà Hạnh “mu/q chuộc” bằng tiền. Anh em, họ hàng xa gần đều xì xào, cho rằng tôi cưới bà vì tài sản.

Nhưng tôi không quan tâm. Tôi yêu bà Hạnh thật lòng, không phải vì tiền, mà vì cảm giác bình yên mà bà mang lại – thứ tôi chưa từng có trong những mối tình ngắn ngủi trước đây. Sau nhiều tranh cãi, tôi dọn ra ngoài, tự lo đám cưới với sự đồng ý miễn cưỡng của bố mẹ.

Đám cưới diễn ra đơn giản, chỉ có vài người bạn thân của tôi và một số đối tác cũ của bà Hạnh. Đêm tân hôn, trong căn biệt thự sang trọng của bà, tôi hồi hộp như một cậu trai lần đầu biết yêu. Bà Hạnh, dù đã 60 nhưng vẫn giữ được nét quý phái, bước ra từ phòng tắm trong chiếc váy ngủ lụa.

Bà ngồi bên tôi, đặt vào tay tôi ba quyển sổ đỏ – những mảnh đất trị giá hàng chục tỷ ở trung tâm thành phố – cùng chìa khóa một chiếc Porsche 6 tỷ mà bà vừa mua…. rồi bà tuyên bố 1 điều chấn độn/g 

…Bà Hạnh nhìn thẳng vào mắt tôi, giọng trầm tĩnh nhưng rắn rỏi:

— Phong, kể từ giờ, tất cả tài sản này thuộc về em. Nhưng… trước khi em thực sự trở thành chồng của chị, chị muốn em biết một điều.

Bà khẽ cười, ánh mắt thoáng u ám.

— Chị không thể gần gũi với ai… nữa. Từ 7 năm trước, chị đã phẫu thuật bỏ tử cung và một phần dây thần kinh cảm giác, vì biến chứng sau ung thư cổ tử cung.

Tôi ngơ ngác, tim như bị ai bóp nghẹt. Những hình ảnh ngây thơ, lãng mạn tôi từng mơ về “đêm tân hôn” vụn vỡ. Nhưng tôi vẫn cố gắng gượng cười, siết tay bà:

— Không sao… em yêu chị mà…

Nhưng ngay lúc đó, bà Hạnh cầm tay tôi, đặt lên một tập hồ sơ mỏng. Bìa ghi dòng chữ đỏ chói:
“Hiến tặng tài sản có điều kiện.”

Tôi giật mình. Bà nhẹ nhàng nói:

— Chị không lừa dối em. Tài sản này, em được toàn quyền sử dụng… nếu tiếp tục làm “chồng” của chị trong 3 năm và tuyệt đối giữ kín mọi điều trong hợp đồng. Nếu vi phạm, mọi thứ sẽ chuyển sang người được thừa kế thứ hai – cũng chính là… người từng suýt lấy chị cách đây 20 năm.

Tôi chết lặng. Lúc ấy, ngoài cửa, một tiếng xe vang lên. Bà Hạnh đứng dậy, ra hiệu cho tôi ngồi yên. Bà mở cửa…

Một người đàn ông bước vào, mái tóc bạc trắng, ánh mắt xoáy sâu vào tôi, giọng đầy ẩn ý:

— Vậy là… cô đã “cưới” được một cậu bé ngoan, đúng như kế hoạch rồi.

Tôi đứng dậy, hỏi dồn:

— Ông là ai?

Người đàn ông cười nhạt:

— Là chồng cũ chưa cưới của bà ấy. Là người viết ra bản hợp đồng em vừa cầm. Và là người… sẽ lấy lại tất cả nếu em rút lui giữa chừng.

Tôi run tay. Nhìn bà Hạnh – lúc này đã tháo chiếc váy ngủ, để lộ tấm lưng đầy vết sẹo dài từ cổ tới thắt lưng – bà quay lại nhìn tôi, mắt ngấn lệ:

— Phong… em có thể bỏ đi ngay đêm nay. Hoặc ở lại, sống cùng chị 3 năm. Không yêu cầu chạm vào thân xác chị. Chỉ cần… ở bên.

Tôi nghẹn họng.

Ngoài cửa, chiếc Porsche lấp lánh dưới đèn. Trên tay tôi, 3 cuốn sổ đỏ như thiêu đốt. Và trước mặt tôi… là một người đàn bà từng trải, tan vỡ, và đang cố níu giữ thứ còn lại của đời mình.

Tôi phải làm sao?
Ký vào… hay rời đi?

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular

Recent Comments